-
Liều mình
Một học sinh đi chơi về tuyên bố với cả phòng: Cuối cùng rồi cũng có người con gái dám liều mình vì tao. Cả phòng nhao nhao: - Ai ...
-
Trọng sinh tiểu địa chủ - Chương 11
Thời điểm Liên Mạn Nhi mở to mắt, sắc trời đã sáng từ lâu rồi. Khôngbiết có phải do đêm hôm qua uống chén thuốc kia, nên Liên Mạn Nhi cảm...
-
Xóa đói giảm nghèo
Đọc truyện online : Xóa đói giảm nghèo - Tỉnh anh còn hộ đói không? - Dạ, hết. - Còn hộ nghèo không? - Dạ, cũng hết luôn! - Ủa, l...
-
Khói và ánh nắng
Không hiểu sao Lam vẫn hay bị khói ám ảnh. Mỗi lần cầm cái gì nong nóng lên uống, Lam hay ngây người nhìn làn khói tỏa ra từ miệng tách. T...
-
Hợp đồng tình bạn
Gửi chàng trai "của tôi"... Tên: Ông và Tôi (tạm gọi là bên A và bên B) Sinh ngày X tháng Y năm Z ... Hợp đồng giữa bên A và ...
-
Trọng sinh tiểu địa chủ - Chương 9
Liên Mạn Nhi ngủ mơ mơ màng màng, mắt mở không ra, chỉ cảm thấy cóngười cầm cổ tay mình bắt mạch, lại nghe thấy tiếng nói chuyện của Liên...
-
Quay lưng đi để lại bắt đầu
Linh hấp tấp dắt xe máy nhào ra đường. Thành phố giờ tan tầm. Dòng người căng tràn trên các phố đổ về những ngóc ngách chật tối, lắt léo và...
-
Viết cho những điều đã qua
Đọc truyện : Viết cho những điều đã qua Hè đến cũng là lúc những sinh viên chúng tôi phải xa mái trường đại học, xa kí túc xá thân thươn...
-
Trọng sinh tiểu địa chủ - Chương 10
“ Hìhì, không thể nói.” Liên Thủ Nghĩa cười nói “ Ngươi cứ yên tâm đi, bất kể như thế nào,hắn không dám không quan tâm chúng ta. Chờ ch...
-
Chiêm bao gì mà cười
Có anh sợ vợ, một hôm ngủ trưa, chiêm bao, bỗng cười khúc khích. Vợ thấy thế đập dậy, hỏi: Chiêm bao gì mà cười - à! Mơ lấy được vợ lẽ. Vợ...
Đăng lúc 01:39 bởi Unknown
Liên Mạn nhi từ từ ngồi trở lại bên
người Trương thị, quay đầu nhìnlại chỉ thấy Liên Tú nhi ôm Liên Hoa nhi,
đang hung hăng trừng nàng cùng Trương thị.
“Tứ ca, Tứ tẩu các ngươi đúng là ích kỷ, chỉ nghĩ ngợi cho mình?” Liên Tú nhi trừng mắt nói.
Liên
Mạn nhi sờ sờ lỗ tai, thính lực của nàng không có vấn đề gì đi,nàng ta
tại sao có thể đổi trắng thay đen như vậy, hơn nữa người này còn là cô
cô của Liên Mạn nhi nàng. Càng kỳ quái hơn là bị nhắc tới tênLiên Thủ
Tín và Trương thị đều không nói tiếng nào.
“Nương, người giúp Liên Hoa nhi một chút đi a”. Liên Tú nhi nhỏ giọng nói bên tai Chu thị.
Chu thị có chút do dự nhìn nhìn Liên lão gia tử.
“Phụ
thân, chuyện này, quan hệ tới nhi tử…… không, là tương lai Liêngia
chúng ta …” Liên Thủ Nhân vẻ mặt như đưa đám hướng Lão gia tử thỉnh
cầu.
Liên lão gia tử chỉ rít một hơi thuốc, gương mặt ở phía sau màn sương khói, làm cho ngừơi ta không nhìn thấy vẻ mặt.
“Lão
Đại, chuyện Ngọc bội, các ngươi không có cùng ta thương lượng,liền tự
mình đi làm rồi. Nếu không có chuyện của Mạn nhi, chỉ sợ cũng sẽ không
có ai cho ta biết”. Liên lão gia tử nói.
“Phụ thân, khi đó chỉ vì không muốn để cho ngài đi theo quan tâm thôi”. Liên Thủ Nhân nói.
“Hiện tại ta liền không cần quan tâm rồi hà?”
“Phụ thân….” Liên Thủ Nhân bị Liên lão gia tử nói một câu khiến một lời cũng không nói ra được.
“Lão
Đại, chuyện này vừa bắt đầu liền sai lầm rồi” . Liên lão gia tửđể xuống
tẩu hút thuốc, thởi dài nói “ Ngọc bội kia là đồ gia truyền của Tống
gia, bị Hoa nhi làm cho vỡ vụn thì nên nói cho người ta biết. Lỗilà của
Hoa nhi, hoặc là đền trả, mặc kệ như thế nào chúng ta cũng phảigiải
thích. Các ngươi lãi đi lấy một khối Ngọc khác, lừa người ta. Đâykhông
phải là việc Liên gia chúng ta nên làm.”
Thì ra là Liên lão gia tử lúc ấy cũng không biết chuyện này, là lão Đại tiền trảm hậu tấu.
“Phụ thân, con, con là không có biện pháp.”
Liên Tú nhi lại nhẹ nhàng đẩy Liên lão thái thái Chu thị.
“Lão
gia, như thế nào kêu là lừa họ, không phải ta đã mua lại mộtkhối Ngọc
giống y trả lại cho bọn họ sao?”. Chu thị cuối cùng cũng mởmiệng nói:
“Hoa
nhi thật vất vả mới định được một mối hôn sự tốt, sao có thể bởi vì….
một chút chuyện nhỏ này liền thất bại. Liền giống như ngươi nóivậy, tiền
chúng ta cũng phải đền mà hôn sự cũng không thành, đây khôngphải là xôi
hỏng bỏng không sao? Uổng cho ngươi làm trưỡng quỹ nhiềunăm, như thế
nào lại tính toán không ra rồi?”
“Ngươi
là một phụ nhân thì biết cái gì, thời điểm ta làm trưởng quỹ, trẻ nhỏ
dễ gạt, cũng không làm qua chuyện gạt người như vậy”. Liên lãogia tử cả
giận nói.
“Gì, ngươi nói ta gạt
người?”. Liên lão thái thái cũng nổi giận. –“Ta sống với ngươi cả đời,
sinh con dưỡng cái, mệt mỏi chồng chất, bâygiờ già rồi, ngươi liền ghét
bỏ ta, mắng ta là tên lừa gạt”.
“Ngươi càn quấy, ta không cùng ngươi nói chuyện”. Liên lão gia tử tức giận đến râu mép rung rung.
Không khí nhất thời cứng lại.
“Ta cũng không phải chỉ vì mình, ta là vì phụ thân, vì Liên gia chúng ta a”. Liên Hoa nhi dùng khăn lau mắt, nghẹn ngào nói.
“Đúng
vậy a, Liên nhi không phải là chỉ lo cho mình”. Cổ thị nói.“Phụ mẫu cả
đời vất vả, liền trông cậy vào Đại gia có thể kim bảng đềdanh, quang
tông diệu tổ. Không chỉ có Đại gia không dám quên lời phụthân đã dặn dò,
chính Hoa nhi cũng thời thời khắc khắc ghi nhớ tronglòng. Đại gia có
bãn lĩnh chẳng qua mấy năm nay không gặp thời vận, mấylần cũng không thể
đề danh”.
Cổ thị vừa nói chuyện vừa lau nước mắt.
“Tống
gia cô gia đã cùng Hoa nhi nói, hắn có thể giúp đỡ tìm môn lộ,đưa ít
tiền lên để nhận chức giám sinh, thì sẽ được trực tiếp đưa têncho Hoàng
thương nơi đó, có thể được làm quan”.
“Đúng
vậy a, phụ thân, hiện nay triều đình nhiều chỗ trống, giám sinh có thể
trực tiếp chọn quan, bất quá chỉ một hai năm, qua đi thì khôngcòn cơ hội
tốt như vậy”. Liên Thủ Nhân nói.
“Đại
gia chỉ cần dâng tiền cho giám sinh, đến lúc đó một chức trihuyện là có
dễ dàng. Như vậy trên ba năm, chính là tri phủ, làm hiểnhách Liên gia,
cũng tìm cho phụ thân mẫu thân một bộ phong tước, đến lúc đó Tú nhi của
chúng ta chính là quan gia tiểu thư, ngày tháng hưởngphước còn không ít
nữa kìa”. Cổ thị vừa nói vừa nhìn qua Liên Thủ Tíncùng Trương thị. “Đại
gia có mấy huynh đệ, chất nhi, chất nữ, đến lúc đó đều là nhà quan gia
lão gia, thiếu gia, tiểu thư”.
Cổ thị nói mỗi một câu nói thì Chu thị điểm một cái gật đầu.“Chính là để ý đến chỗ này”. Chu thị nói.
“Phụ
thân, đây không phải chỉ là chuyện của Hoa nhi, mà liên quan đến sự
quang tông diệu tổ của Liên gia chúng ta”. Liên Thủ Nhân nói.
Liên
Mạn nhi có chút trợn mắt há mồm. Hai vợ chồng đúng là lẫn lộnthị phi.
Rõ ràng khuê nữ của hắn làm hư lễ đính hôn, sợ hãi người takhông chịu
lấy nàng, mới làm ra nhiều chuyện như vậy. Nhưng đến lời bọnhọ nói, Liên
Hoa nhi quả thực chính là thật quang vinh vĩ đại a.
Liên
lão gia từ trầm mặc hồi lâu “Bất kể các ngươi tính như thế nào,chuyện
Ngọc bội là không nên gạt Tống gia. Bằng không coi như hôn sựthành thì
sau này cũng lgãy”.
Liên Hoa nhi ngẩng đầu lên “Gia gia, chuyện này thật ra thì Tống công tử đã biết rồi”.
Tất cả mọi người nhìn về phía Liên Hoa nhi.
Liên
Hoa nhi con ngươi đảo lòng vòng nói “ Là ta đưa thư cho Tốngcông tử,
Tống công tử nói hắn không trách ta, Tống lão phu nhân cũng gật đầu,
chẳng qua là chuyện này không thể nói ra ngoài, tạm thời không thể để
cho những người khác ở tống gia biết”.
“Ngươi lúc nào cùng Tống công từ nói, sao ta….” Liên Tú nhi nói.
“Chính
là lúc phụ thân mẫu thân đi quan phủ, thuận đường đưa thư”.Liên Hoa nhi
vội nói, vừa dùng khóe mắt quét nhìn Cổ thị một cái.
“Đúng,
chúng ta là ngày đó đã gặp Tống công tử”. Cổ thị vội nói.“Chuyện này
chúng ta với Tống công tử là ngầm hiểu, nhưng Tống gia nhiều người, sợ
dấy lên tin đồn. cho nên chúng ta đem Ngọc bội đến bảo toànmặt mũi hai
nhà”.
“Có chuyện như vậy?”. Liên lão gia tử hỏi Liên Thủ Nhân.
“Đúng vậy, phụ thân”. Liên Thủ Nhân trả lời.
“Cho
dù ngươi không đau lòng cháu gái, thì lão Đại chịu khổ mấy nămnay, cuối
cùng cũng có ngày nổi danh, ngươi nhẫn tâm ngăn cản sao?” Chuthị nói.
“Nếu là vì sự kiện từ hôn này, ta cũng không thể sống”.
Liên
Hoa nhi khóc đòi đi tìm chết, dĩ nhiên là bị Liên Tú nhi ngăncản. Cổ
thị, Liên Hoa nhi, Liên Tú nhi cùng Liên Đóa nhi ôm nhau, ô ôkhóc lớn
lên.
“Nương, người cũng nói đi a”. Liên Tú nhi vừa khóc vừa hướng Chu thị nói.
“Lão
đầu tử, chuyện này cũng đã xảy ra như vậy rồi. Nhưng chúng vẫnlà con
ruột thịt của ngươi, thân tôn nữ, cho dù ngươi nhẫn tâm thì tacũng không
đành lòng, nếu Hoa nhi có chuyện gì lão bà tử ta cũng khôngmuốn sống
nữa”. Chu thị chỉ vào Liên lão gia tử nói.
“Sao
còn chưa ăn cơm, ở đây khóc cái gì?” Màn cửa nhảy lên, lão Nhịcủa Liên
gia Liên Thủ Nghĩa từ bên ngoài lung lay đi vào. Phía sau đitheo nữ nhân
mập lùn, là vợ Liên Thủ Nghĩa Hà thị. Trong tay nàng dẫntheo một tiểu
cô nương, là nữ nhi của hai người, Liên Nha nhi, năm nayvừa chín tuổi.
Hai mẹ con mặc một thân váy bông lụa mỏng.
“Hoa
nhi sao phải khóc, sẽ phải lập gia đình rồi, đem mắt khóc sưngthì biết
làm sao?” Hà thị vừa vào nhà, nhìn thấy Liên Hoa nhi đangkhóc, liền cất
giọng châm chích như rắn rết kêu lên: “Mạn nhi không phải là sống lại
ư,ngày mai để cho người tôn gia dẫn đi, thì chuyện gì cũngxong rồi”.
Giọng nói lớn này chính là lúc nàng mới tỉnh đã nghe thấy, muốn đem nàng đi chôn chính là nàng ta, Liên Mạn nhi mặt tối sầm.
“Nhị tẩu tử, phụ thân vừa nói không để cho Mạn nhi đi”. Trương thị ôm chặt Liên Mạn nhi nói.
Liên
Mạn nhi đánh giá từng người trong phòng. Liên gia hiện tại chialàm hai
phe, một phe là bán đi Liên Mạn nhi, thành toàn Liên Hoa nhi,tiến tới
thành toàn gia tộc Liên gia. Bao gồm Liên lão thái thái, LiênTú nhi,
Liên gia đại phòng, Liên gia chi thứ hai. Một phe chỉ có LiênThủ Tín
cùng Hà thị. Đây là do Liên Mạn nhi lấy cái chết mà có được.
Người
ra quyết định là Liên lão gia tử, Liên Thủ Tín và Trương thịđều là thân
phụ mẫu của Mạn nhi. Nàng còn cần thêm một chút ủng hộ.
Liên
gia đại phòng vì chuyện này thật là tốn không ít công phu thờigian, chỉ
nhìn từ trên đồ mặc của mấy người họ là có thể nhìn ra.
“Tú
nhi cô cô y phục thật xinh đẹp, là mới làm đi”. Liên Mạn nhi bàyra bộ
dáng ngơ ngác, một đôi mắt trông mong nhìn Liên Tú nhi đang mặc bộ váy
hoa mới.
Liên Tú nhi yêu quý sờ sờ y phục cua mình, hừ một tiếng, lười phản ứng với Liên Mạn nhi.
Liên
Mạn nhi dĩ nhiên sẽ không để trong lòng, nàng xoay mặt lại nóivới Hà
thị “Nhị bá mẫu cùng Nha nhi muội muội quần áo mới cũng thật xinh đẹp,
Nhị bá mẫu mặc vào nhìn như tiên nữ a”.
“Thật?
đúng rồi. Ngươi tiểu nha đầu này cũng có chút ánh mắt”. Hà thị đắc ý nở
nụ cười. “ Nhiều năm như vậy chỉ có năm nay là được hai kiệnnhư vậy”. ý
tứ trong lời nói tựa hồ còn chút chưa hết ý.
“Hai kiện hay nhiều hơn nữa cũng không bằng một ít vật đáng giá của Tú nhi cô cô”. Liên Mạn nhi trong lòng vừa động liền nói ra.
Hà thị, Cổ thị cùng Liên Hoa nhi đều thay đổi sắc mặt.
“Phụ
thân, nương, đại bá mẫu cũng mua cho hai người quần áo mớisao?”. Liên
Mạn nhi quay đầu sang chỗ khác, cười nhìn Liên Thủ Tín cùngTrương thị.
Hai người này có chút ngốc, nàng phải đem chuyện nói nhiềuhơn chút.
Trương thị lại òa khóc thành tiếng, tiếp theo liền phịch một tiếng quỳ gối trên mặt đất, Liên Thủ Tín cũng đi theo quỳ xuống.
“Phụ thân, mẫu thân, Mạn nhi cũng là cháu gái ruột của ngài a!”
“Ngươi tên súc sinh này!”. Liên lão gia tử quát một tiếng, dùng tẩu thuốc hướng trên người Liên Thủ Nhân chào hỏi.
“Lão đầu tử, ngươi điên rồi, sao lại đánh lão Đại!!” Chu thị nhào tới trước ngăn trở.
“Ta
tại sao muốn đánh hắn, Ngươi hỏi một chút hắn đã làm cái chuyệntốt gì?
Hắn không làm… thất vọng lão Tứ không?” Liên lão gia tử đẩy Chuthị ra,
tiếp tục quất Liên Thủ Nhân.
Chỉ nghe
choảng một tiếng, tẩu hút thuốc bị đứt thành hai đoạn. Liênlão gia tử
vẫn còn đánh, Chị thị đã nhào tới trên người Liên Thủ Nhânche chở.
“Ngươi muốn đánh hắn, dứt khoát đánh chết ta trước đi!”
Liên lão gia tử dù sao cũng không hạ thủ được với lão thê, chỉ đành phải ném nửa đoạn tẩu thuốc trong tay, thật dài than thở.
“Phụ
thân, nhi tử biết sai lầm rồi, Ngài đáng thương cho nhi tử, chịu lạnh
nhạt hai mươi năm a…. chuyện đã như vậy rồi….” Liên Thủ Nhân độtnhiên
quỳ xuống ôm bắp đùi Liên lão gia tử khóc lớn lên.
Cổ thị cùng Liên Hoa nhi cũng đều quỳ bên chân Liên lão gia tử, cúi đầu bắt đầu lau nước mắt.
“Đi,
đi gọi lão Tam tới đây”. Liên lão gia tử cúi đầu một hồi lâu,phân phó
Liên Thủ Nghĩa, rồi hướng mấy người đang quỳ nói: “Lão tứ cùngcác ngươi
đều đứng lên đi, lời ta vừa nói sẽ không đổi.”
Liên Thủ Tín cùng Trương thị lúc này mới từ từ đứng lên.
“Phụ thân…..” Liên Thủ Nhân ôm Liên lão gia tử vừa khóc vừa gọi.
“Ngươi cũng đừng khóc, ta đều đã biết hết”. Liên lão gia tử nhắm mắt , ở trên đầu vai Liên Thủ Nhân vỗ nhẹ nhẹ hai nhịp.
Liên Thủ Nhân lập tức nín khóc. Cổ thị cùng Liên Hoa nhi cúi đầu lén trao đổi ánh mắt, âm thầm vui mừng.
Qua một lúc, Liên lão tam Liên Thủ Lễ cùng vợ Triệu thị theo Liên Thủ nghĩa bên ngoài vào.
“Trong
nhà đã xảy ra chuyện gì các ngươi cũng đã biết rồi, ta khôngnói nữa.
Hiện tại gọi các ngươi đến, mọi người thương lượng một chút,làm sao có
thể gom góp ra năm trăm lượng bạc
Tìm kiếm : ...